Chị Phạm Thị Tuyết
(SN 1976, ở Yên Phong, Yên Mô, Ninh Bình)
|
Được yêu cầu mổ tim khẩn cấp lại xin về…
“Hôm
đó, khi đang ngồi bán hàng ở chợ đột nhiên tôi thấy mặt mày xây xẩm, khó thở,
tim co thắt liên tục khiến tôi đau đớn. Thấy tôi có biểu hiện lạ, một số bà con
bán hàng ở chợ liền chạy lại và đưa tôi đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh cấp cứu. Tại
đây, sau khi làm các xét nghiệm, rồi chụp chiếu… các bác sỹ kết luận tim tôi bị
hở van 2 lá, 3 lá, suy tim độ 3, vôi đứt đoạn dây van tim. Bệnh tình của tôi đã
đến giai đoạn nguy hiểm, các bác sỹ khuyên tôi nên tiến hành mổ tim sớm, nếu
không sẽ ảnh hưởng đến tính mạng”, chị Tuyết kể lại.
Chưa
vội tin vào kết luận ở Bệnh viện tỉnh, cuối năm 2012 chị được chồng đưa lên
Bệnh viện Bạch Mai, rồi Bệnh viện Việt Đức để khám và điều trị. Tại đây, kết
luận của các bác sỹ cũng không có gì khác so với kết quả trước đây chị đã nhận.
Chị Tuyết được yêu cầu nằm lại bệnh viện để điều trị, tuy nhiên sau một tháng
nằm ở Bệnh viện Bạch Mai và phải dùng rất nhiều thuốc, sức khỏe của chị vẫn
không có dấu hiệu tốt lên. Đến lúc này bệnh viện yêu cầu chị phải tiến hành mổ
tim, tuy nhiên, chi phí gần 100 triệu cho ca mổ lúc đó với một gia đình nông
thôn là một số tiền rất lớn khiến chị Tuyết chần chừ.
Hai
vợ chồng chị Tuyết quay về nhà, vay mượn khắp nơi nhưng không được bao nhiêu.
Hết cách, hai vợ chồng bàn bạc và quyết định bán nhà lấy tiền cứu chị Tuyết.
Nhưng ngay khi đã quyết định bán cũng không thể tìm được người mua trong thời
gian quá ngắn, trong khi chị Tuyết cần phải được mổ ngay lập tức. Quá tuyệt
vọng, chị bàn với chồng xin xuất viện và phó mặc cho số phận.
Chị
tâm sự: “Bán nhà để chữa bệnh mà cũng chẳng có người mua, lúc đó tôi nghĩ chắc
là số tôi đã đến lúc chết. Vậy thì bán nhà làm gì, nếu bán đi gia đình tôi sẽ ở
đâu? Rồi con cái nheo nhóc, nợ nần chồng chất lại khổ chồng, khổ con. Nghĩ vậy,
tôi bàn với anh Đại xin về nhà đợi khi nào kiếm tiền đủ sẽ mổ sau. Khi xuất
viện tôi sợ lắm, khóc suốt mấy ngày liền. Về nhà bác sỹ còn khuyên tôi không
được làm việc nặng, và phải thường xuyên đến bệnh viện thăm khám ít nhất 1
tháng/1 lần”.
Đẩy lùi được bệnh tật là nhờ “duyên”
Với
tâm lý bị bệnh viện trả về, tinh thần chị Tuyết suy sụp rất nhiều, tâm trạng vô
cùng nặng nề vì nghĩ mình là gánh nặng của gia đình. Chị tâm sự: “Đầu năm 2013,
sau khi từ bệnh viên trở về tôi có dấu hiệu xuống sức rất nhanh, cơ thể chỉ còn
hơn 30kg. Sau đó tôi nằm liệt giường mất 2 tháng, thời điểm ấy tôi đã tưởng
mình không thể qua khỏi”.
Đang
lúc nằm chờ chết, chị Tuyết may mắn được một người bạn giới thiệu đến gặp bà
Hoàng Thị Hằng (Chủ nhiệm Câu lạc bộ Thiền tại Yên Mô, Ninh Bình). Bà Hằng đã
giới thiệu với chị Tuyết về phương pháp chữa bệnh bằng năng lượng trường sinh
học, được tạo ra nhờ ngồi thiền và khai mở các huyệt đạo để cơ thể tự chữa bệnh
mà không phải dùng đến bất kỳ loại thuốc nào.
Chị
Tuyết kể lại: “Lúc đầu nghe chị Hằng nói chuyện về thiền tôi cũng không tin
lắm, nhưng khi nghe chị chia sẻ về việc bản thân chị đã tự đẩy lùi được rất
nhiều bệnh, tôi đã quyết định thử. Có bệnh thì vái tứ phương thôi, với lại thời
điểm ấy tiền cũng không có, mà tôi thì cũng chẳng còn biết phải bấu víu vào
đâu. Nghĩ đến chữa bệnh không mất tiền, lại không phải đi xa nên tôi quyết xin
theo học”.
“Mới
ngồi thiền cảm thấy khắp mặt và đầu ngứa ngáy, tuy nhiên mỗi lần hít thở sâu và
thiền tôi cảm nhận được một luồng năng lượng từ bên ngoài tác động trực tiếp
vào cơ thể. Nguồn năng lượng ấy chạy từ đỉnh đầu xuống thẳng cột sống rồi lan
tỏa đến các huyệt đạo. Nguồn năng lương ấy làm căng các hệ thần kinh và mao
mạch làm tôi đau đớn, vật vã hơn trước rất nhiều. Tôi biết rằng thân xác đang
chống chọi với các căn bệnh ăn sâu vào máu thịt nên cố gắng chịu đựng để xả
bệnh. Chính vì vậy, mỗi khi thấy đau, tôi càng cố gắng khổ luyện hơn. Bởi thế,
sau một tháng tôi đã có thể đi chợ buôn bán lại bình thường”.- chị Tuyết nói.
Kể
từ khi đến với thiền, thi thoảng chị Tuyết vẫn đến bệnh viện kiểm tra căn bệnh
tim của mình, nhưng tuyệt nhiên chị Tuyết không phải dùng đến bất kỳ một loại
thuốc nào. Chị bảo, để có thể ngồi đây, chia sẻ với chúng tôi về giai đoạn khó
khăn, tuyệt vọng nhất trong cuộc đời chị là nhờ vào “duyên gặp thiền” của chị.
Chị chia sẻ, nhiều người học thiền nhưng không phải ai cũng có ý chí và nghị
lực để theo đuổi nó. Chỉ có những người đứng giữa danh giới của sự sống và cái
chết thì mới có nghị lực và quyết tâm để thành công. /.
(Nhật Thu - Tuấn Minh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét