Rất nhiều người thắc mắc rằng: "Có hay không sự trợ giúp của ông bà, tổ tiên cho con cháu?", và rằng "Có phải vong linh là có thần lực thị hiện ở bất kỳ nơi đâu hay không?", "Nếu là làm ăn, có thờ Thần, Thánh, Trời Phật xứ này, khi đi đến xứ khác liệu có được Phù Trợ? Ứng linh?... Và nhiều câu hỏi tương tự".
Trước tiên ta nên hiểu, với mỗi gia đình, dòng tộc thì sẽ hiện hữu cái gọi là (âm linh gia tộc), người đời vẫn gọi gồm chung là (Cửu Huyền Thất Tổ). Một gia tộc có âm linh đủ lớn tức là (công đức của tổ tiên họ gieo ra đời rất lớn, chứ không phải gia tộc có người làm quan lớn, làm vua chúa, bá hầu thì sẽ lớn).
Và Âm Linh Gia Tộc là cái gì? Có tác dụng gì cho người đương sống hay không?
Vậy thì trong gia tộc đó. Họ sẽ chọn ra một Âm Linh Tề (Âm linh tề là một người nào đó trong gia tộc đã mất đi, nhưng chưa tới hạn kỳ chuyển thế) sẽ làm nhiệm vụ trợ giúp, gia trì cho người trong gia tộc đó, khi thời hạn chuyển luân đến, người giữ trách phận Âm Linh Tề này sẽ trao lại cho người sau.
Việc này vô cùng phức tạp, nhiều tầng bậc, một vài câu nơi này khó mà diễn đạt, giải nói, thầy chỉ có thể lược khái để mọi người có thể trừu tượng về vấn đề ấy mà thôi!.
Vậy thì nôm na vẫn hiểu là (TA SỐNG TRONG ĐỜI VẪN CÓ SỰ NƯƠNG NHỜ TỪ CÔNG ĐỨC CỦA TỔ TIÊN, ÔNG BÀ). Mỗi việc làm của con cháu trong gia tộc sẽ tác động đến Âm Linh Tề.
Nếu làm việc hữu thiện thì Linh Lực Âm Linh Tề được nhiều thêm, đủ mạnh để trợ độ khi cần kíp.
Ngược lại nếu cháu con làm điều ác nghiệp thì Âm Linh Tề bị suy yếu, đến mức rất nhiều gia tộc không còn Âm Linh Tề, hoặc chỉ có một vong linh lang thang, vất vưởng gọi là Âm Linh Tề của gia tộc ấy. Tất cả đều do nhân quả mà có được.
Vậy thì khi ta (Tha Phương Cầu Thực), hay phải đi xứ khác vì hoàn cảnh, vì cuộc sống, cách xa hương quán, quê nhà, thì có còn không sự phù trợ của Âm Linh Tề?
Nếu một người xứ sở ở nơi đây phải sang Mỹ, sang Tây định cư sanh sống thì sự kết nối với Âm Linh Tề thế nào? Có còn không?
Để hiểu được có còn không, ta lại phải hiểu được quy luật kết nối tâm linh của Âm Vong.
Nên phân biệt giữa Âm Vong và Thần Lực, Thánh Pháp.
Âm Vong là những người đã khuất bình thường, không phải thần, tiên, thánh.
Âm Vong thông thường chỉ có thể kết nối qua thức vọng, tức là những người đã quen, những nơi đã đến, những vật đã dùng.
Vậy thì Âm Linh Tề phần nhiều KHÔNG THỂ KẾT NỐI với người bạt xứ, tha hương.
Vì sao? Vì như thầy vừa nói đó, người phụ trách Âm Linh Tề của gia tộc là ai? Ta không biết là ai trong số tổ tiên, thân quyến đã khuất, và vì vậy, ta không phân định rõ họ có (biết) ta chăng?
Nếu là người có (biết) được ta, vậy thì họ có từng đi đến nơi ta đang đến chăng?
Chắc là chưa từng!!!
Tổ tiên chắc không có mấy người đã đến Mỹ, đến Tây.
Do vậy, sự kết nối gần như không thể, thì sự trợ giúp cũng gần như không có.
Vậy thì ta hiểu rằng: Vong linh không phải có thể tùy ý thị hiện, bạt chuyển bất kỳ đâu, mà có giới hạn, có tưởng định.
Đó là phải tạo ra một điều kiện tiên quyết, chính là (LY HƯƠNG BẤT LY CỐ):
1. Đối với người có tổ tiên sống nhiều đời trên mảnh đất đó, có thể lấy một ít đất cho vào chai, lọ, hoặc hũ sành, lư hương, đó sẽ là vật hữu ích để kết nối tâm linh với Âm Linh Tề.
2. Đối với những gia đình có vật truyền lại (những người đời trước vẫn giữ thói quen này truyền cho con cháu, không chỉ là kỷ vật, kỷ niệm, mà nó còn là sợi dây kết nối tâm linh, vì bất kỳ ai trong dòng họ cũng đều thấy qua vật đó, cho nên dù là ai giữ trách Âm Linh Tề đều sẽ phù trợ được cho người giữ vật ấy).
Vậy mà người đời lại không hiểu, mang đi bán lấy tiền tiêu pha, và dù có được món tiền lớn nhưng gia đình, dòng họ lại ngày càng lụn bại, khó khăn. Nếu họ hiểu được không có một giá trị nào có thể mua bán được dù đó chỉ là một cai hủ sành, một cục đá, một cái ghế, cái bàn. Nhưng nó là sợi dây duy nhất!
3. Nếu là người có nhiều đời ly hương, không cố định (dưới ba đời một chỗ), thì có thể dùng tro nhang trong lư hương làm CỐT LINH. (Cốt Linh - Là cách gọi chung của những thứ có thể kết nối tâm linh).
4. Đối với người thờ phụng, lễ bái thánh thần, thì phải có CỐT LINH mang theo kho đến xứ khác làm ăn. Người thờ Phật thì mang theo tượng, theo tranh đã thờ từ trước, người thờ thánh, thần thì mang theo Tượng, theo vật mà được gia trì để làm Cốt Linh, chứ không phải hễ có cúng tế, lễ bái là có chiêu cảm được!
5. CỐT LINH THỂ: Là cách tốt nhất để mang theo bên mình để tạp ứng linh, Cốt Linh Thể là thực thể cụ thể của Cốt Linh đó.
Tỉ dụ: ta thờ Thổ Thần nơi hương quán của ta, nhưng khi ta đi nơi khác không có mang theo được Tượng Thờ, Đền Thờ, thì có thể xin đất trong nơi đó mang theo rồi lập trang thờ,
Nếu là người hành nghề trên sông hồ, biển cả, thì mỗi vùng có một Thủy Thần khác nhau, vậy khi đi từ vùng này qua vùng khác cũng nên mang theo Cốt Linh, là nước của đoạn sông đó, của vùng biển đó, và lập một trang thờ, để được độ trì, để tạo kết nối tâm linh.
Một vài chia sẻ, hy vọng ích hữu cho mọi người, nhất là những người con phải Ly Hương Cầu Thực, sanh sống đơn lẻ nơi đất khách, quê người.
Vậy nên đất ở của ta đang có mà được ông cha giao lại cho thừa kế thì phải giữ vừa có nới để An cư mà Lạc nghiệp và có nơi để Thờ cúng Tổ tiên.
Còn đất mà ta mua được, hay được cấp và ở; trong thời gian ở tu tạo...thì sau này cũng chính là ...nơi phát tích cho một dòng họ/hay chi họ đó. Do vậy trong dân gian hay truyền câu đất có ''tuần" là vậy (còn phát về lĩnh vực nào còn do đức độ và cách sống của gia đình.hay dòng họ đó? Nếu những người hay chuyển cư, thay đổi nhiều thì khó ...phát là vậy?
(ST từ F/b)
)
)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét