Chị Liên |
Chỉ có 1% sự sống
cũng lựa chọn?
Khoảng đầu năm 2011, sau một trận
ốm, sốt, nằm li bì 2 ngày, chị Liên cảm thấy cơ thể mình có những biểu hiện rất
lạ: trên người xuất hiện nhiều vết đen tụ lại thành những mảng lớn dưới da. Kèm
theo đó là chảy máu chân răng, đặc biệt là chảy máu ở bộ phận sinh dục khiến
cho kinh nguyệt không đều.
Chị Liên nhớ lại: “Bình thường
đến ngày của chị em tôi chỉ bị khoảng 3 ngày là hết, thế nhưng thời điểm xuất
hiện bệnh, chu kỳ kinh nguyệt của tôi kéo dài đến gần hết tháng”. Thấy bất
thường, chồng chị vội đưa vợ đi bệnh viện.
Sau khi khám tại Bệnh viện Đa
khoa Ninh Bình, chị Liên được chồng tiếp tục đưa lên Viện Huyết học và Truyền
máu Trung ương khám vào khoảng tháng 6/2011. Tại đây, các bác sỹ cho biết chị
bị mắc bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu mãn tính, đó là một căn bệnh nan y và
không có thuốc chữa.
“Mức tiểu cầu của người bình
thường vào khoảng 150.000/mm3 máu, thế nhưng mức tiểu cầu của tôi khi đó xuống
dưới mức 100.000/mm3 máu. Ở vào ngưỡng tiểu cầu nguy hiểm, tôi được bệnh viện
yêu cầu làm thủ tục nhập viện ngay lập tức. Khi ấy, nghĩ bệnh của mình đã đến
lúc nặng và không còn cơ hội để sống nên tôi đã nói với chồng về quê đưa mấy
đứa con lên để được nhìn mặt bọn nó, nói dại nếu có mệnh hệ gì thì nhắm mắt
cũng an lòng” - chị Liên kể.
Cuối năm 2012, chị được các bác
sỹ yêu cầu mổ để cắt lá lách nhằm giảm sự xuất huyết xuống mức thấp nhất. Chị
Liên chia sẻ: “Các bác sỹ cho biết cắt lá lách rất dễ xảy ra các biến chứng,
đặc biệt là khi cắt bỏ nó cơ thể sẽ dễ bị lây nhiễm các bệnh khác hơn. Hơn nữa,
một số trường hợp sau khi cắt lá lách bệnh tình lại tái phát ngay lập tức. Vì
thế, khi tiến hành phẫu thuật cho tôi, các bác sỹ đã nói rằng tỉ lệ thành công
chỉ là 50%. Xác định sống chung với bệnh hiểm nghèo, vì vậy chỉ còn 1 phần trăm
sống tôi cũng phải nắm lấy. Bởi vậy tôi quyết định làm phẫu thuật”.
Thử vận may khi đặt niềm
tin vào phương pháp… hoang đường?
Dù đã phẫu thuật cắt hết toàn bộ
phần lá lách, bệnh tình của chị vẫn không có dấu hiệu tích cực. Suy sụp, bi
quan và nghĩ đến cái chết không còn xa với mình, chị Liên khóc rất nhiều. Đang
trong những ngày nằm dài ủ ê chờ ngày thần chết đưa mình đi thì chị Liên gặp
vận may.
Đó là ngày chị vô tình gặp được
bà Hoàng Thị Hằng (Chủ nhiệm Câu lạc bộ Thiền Yên Mô, Ninh Bình hiện nay) cũng
đang trong quá trình điều trị bệnh xương khớp tại bệnh viện.
Nhờ bà Hằng thuyết phục, lại nghĩ
cứ thử vận may cuộc đời mình một lần xem sao, chị Liên tìm đến Câu lạc bộ Thiền
dưỡng sinh trường sinh học tại Cẩm Khê, Phú Thọ vào đầu năm 2014 để luyện tập.
Sau một thời gian ngắn đến với thiền, chị Liên thấy cơ thể thay đổi khá nhiều.
Cũng gần 1 năm nay chị Liên không
dùng đến bất kỳ một viên thuốc nào, nhưng các biểu hiện của bệnh xuất huyết
giảm tiểu cầu không còn nữa. Lượng tiểu cầu trong máu của chị cũng đã trở về
mức bình thường.
Chị Liên nhớ lại: “Ngày đầu tiên
nhập học tôi được anh Thai (Chủ nhiệm CLB Thiền Cẩm Khê - PV) hướng dẫn tư thế
ngồi thiền, rồi hít vào, thở ra 3 lần và nhắm mắt lại.
Sau đó, anh ấy đặt tay lên đầu
tôi. Lúc này, tôi cảm giác đầu quay vòng và năng lượng từ bên ngoài vào trên
đỉnh đầu. Tiếp đến, khắp cơ thể tôi như có những con kiến nhỏ đang bò. Đặc biệt
ngay từ khi được khai mở luân xa đầu tiên (huyệt đạo) tôi đã có cảm giác buồn nôn,
chóng mặt, đầu thì đau vô cùng.
Khi mới tập, nếu như anh Thai
không nói trước về những biểu hiện như: người nóng lên, có cảm giác vật gì đang
bò, cắn vào người… thì tôi chắc đã không thể chịu được. Lần đầu tiên ngồi thiền
được 1 tiếng đồng hồ, nhưng tôi có cảm giác trong người rất thoải mái và tràn
đầy sinh lực”.
Sau một tuần học xong lớp thiền
cấp 1 và 2, chị Liên thấy sức khỏe tốt lên, bệnh có dấu hiệu giảm đi rất nhiều,
đặc biệt là ngủ rất ngon giấc. Do đó, chị quyết định học tiếp lên lớp cấp 3 để
có thể thu hút được nhiều năng lượng chữa bệnh hơn. Chị cho biết: “Sau khi học
xong lớp cấp 3 tôi bị ốm mất 10 ngày. Những tưởng bệnh tình có dấu hiệu xấu
hơn, không ngờ rằng khi đến bệnh viện khám thì ngược lại. Bệnh của tôi có tiến
triển rất tốt, tiểu cầu trong máu cũng giữ được mức bình thường”.
Hiện nay mỗi ngày chị Liên ngồi
thiền ít nhất 4-5 tiếng đồng hồ. Mỗi lúc thiền xong chị đều cảm thấy khoan
khoái, mạnh khỏe vô cùng. Chị Liên cũng cho biết, chị đang cố gắng phấn đấu học
đến lớp thiền cấp 5, cấp 6 để có thể đi giúp đời và giúp đỡ được nhiều bệnh
nhân không may mắc bệnh hiểm nghèo như chị. “Tôi nghĩ, đó cũng là cách để mình
trả nợ cuộc đời và giúp mọi người hiểu hơn về phương pháp thiền hỗ trợ chữa
bệnh đầy kỳ diệu này” - chị tâm sự./.
(Bài của: Nhật Thu -
Tuấn Minh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét