Anh Nguyễn Đức Quế-Ngồi thiền ở Chùa Ba Vàng (Quảng Ninh)-Ảnh của anh Quế |
1, Chuyện cũ:
- Tiền sử trong tôi mang nhiều căn bệnh; có những bệnh oái oăm mà đến giờ đã thành mãn tính. Tôi vái tới 10 phương - Mười Phương Chư Phật - Tôi cũng chịu thuốc thang lắm; chịu tẩm bổ lắm và từng sử dụng món Sừng Tê giác nhằm giải bỏ những độc tố trong người; có lẽ chỉ còn chưa dùng tới liều Thuốc Chuột; vậy mà bệnh tật cứ mãi đeo đẳng.
- Cách nay hơn 7 năm tôi mắc thêm căn bệnh "Thoát vị đĩa đệm" . Tôi buồn lắm, bởi phải nghỉ việc do không thể đi làm; không ngồi được ghế êm, không nằm được đệm mềm và không đi bộ nổi 500 mét. Con Dâu tôi - Khi đó còn chưa là con Dâu - nói với tôi rằng: ... Bác nên đi học THIỀN, Hà nội bây giờ phong trào ... Tôi sưu tầm và mua ngay một quyển sách " Giáo trình về Thiền học " của Thiền sư Thích Chân Quang. Nhưng sau đó lắc đầu, tôi bảo: Bác không thể học môn này; vì bác không thể ngồi được thế kiết già và càng khó tĩnh tâm. Nhưng, lại nhưng - Tôi đã nhầm - Và tôi đến với Thầy sau khi đã nghiền ngẫm các thông tin trên Mạng. Chỉ sau một tuần bởi khóa học cấp 1 tại nhà Thầy Nguyễn Xuân Điều - Trưởng Bộ môn Trường sinh học dưỡng sinh, Trung tâm UNESCO Văn hóa dòng họ gia đình Việt nam - tôi thực sự nhập tâm môn học THIỀN dưỡng sinh.
- Có lẽ chưa công việc nào tôi chấp hành nghiêm túc như Thiền. Tôi chăm chỉ, cần mẫn, miệt mài ... và duy trì không bỏ buổi, kể cả khi ốm đau hay lúc vắng nhà. Ngồi Thiền được 6 tháng, tôi thấy sức khỏe mình chuyển biến rõ rệt. Tôi đã có thể đi bộ được dài, lâu hơn, cột sống cũng đỡ đau hơn. Tôi đã hoàn thành chương trình cấp 2 sau đó.
- Cách nay khoảng 25 năm, những năm 90 của TK trước, tôi có người bạn tên Vệ là CB Công an tỉnh Hà tây thấy tôi hay ôm ngực và khổ sở bởi căn bệnh Phổi nên anh khuyên tôi thường xuyên với Bài tập vẩy tay "Dịch Ma đạt cân kinh". Anh hướng dẫn tôi kỹ lắm, giảng giải cho tôi tường tận lắm... nhưng tôi chẳng nhập tâm; ôi dào vớ vẩn, tôi nghĩ vậy.
Sau này, khi thấy rõ hiệu quả của Thiền, của việc rèn luyện thân thể, tôi quyết định kết hợp bài Vẩy tay trước khi Thiền. Tôi tự đặt cho mình một Lịch sinh hoạt nghiêm túc, dành hẳn 2h30 phút mỗi sáng cho việc luyện tập - Trong đó: Vẩy tay ít nhất 40 phút và ngồi Thiền tối thiểu 90 phút.
- Thật tuyệt vời, sau những tháng ngày trung thành với Thiền và Đạt Ma dịch cân kinh, sức khỏe của tôi hồi phục nhanh chóng. Tôi không còn cảm giác đau lưng, mọi sinh hoạt trở lại bình thường. Cuối năm 2008, tôi xin nghỉ hưu và quyết định làm chuyến Du lịch dài ngày sang Trung Quốc - Tôi muốn thử khả năng đi bộ của mình - Ổn quá.
- Năm 2010 tôi nhận QĐ hưu cũng là lúc Nhà nước tổ chức 12 ngày nhân Đại lễ 1000 năm Thăng Long. Rỗi rãi, tôi dành hẳn 9 ngày đi bộ trong nội thành Hà nội và, bạn biết không: Tôi đã đi bộ vòng quanh Hồ Tây khoảng 20 KM đấy. Tôi trở thành vận động viên đi bộ.
- Năm 2013, sau 6 năm tu luyện ngồi Thiền, tôi đến Thầy Điều và chính thức hoàn thành Chương trình Thiền cấp cao. Tôi đăng ký với Thầy một nguyện vọng: Mong được Thầy xem xét và sắp xếp để dự tiếp khóa học C4 Cấp "Giảng huấn".
2, Chuyện bây giờ:
- Thấy tôi Đi nhiều, nhà tôi nói với mọi người: Ông ấy chỉ toàn đi " Vác tù và hàng Tổng " . Tôi cười: Tôi thích vậy; có lẽ kiếp trước tôi ăn ở chả ra gì... giờ tôi muốn làm việc thiện để Sám hối, để Trả Nghiệp... Tôi chả mất gì; trái lại còn được; được cái Tình.
- Hè năm ngoái tôi ốm một trận dài, phải nằm viện vì ho nhiều, ho rũ rượi. Tôi lo mình tái phát bệnh Phổi ( Đã điều trị khỏi hơn 10 năm nay ). Xét nghiêm... đủ cả, mỗi lúc nói một bệnh... rồi tự nhiên phán: Nghi có dấu hiệu U...phải sinh thiết... ???!!! Hoảng hồn... đưa Bạch mai kiểm lại.. Lại phán : Chưa rõ ràng, yêu cầu xét nghiệm lại. BS Việt Xô cười bảo: Men gan cao lắm, bỏ Rượu đi. Hỏi: Ho nhiều thế, hay phổi tái phát ? Đáp: Phổi tốt, mà bệnh phổi thì bác không thể NÓI được to và nhiều như vậy. Ừ nhỉ, mà mình có thể " Bắn súng, chém gió " hàng nhiều tiếng đồng hồ. ( Nhờ Thiền và Vẩy tay đấy ) Một tháng nằm viện, loanh quanh với cái " Men gan cao " và BS yêu cầu: Về đi, tháng sau đến kiểm tra lại. Cáu tiết, ừ thì về, chào nhá. Mình về làm chuyến Du lịch đi Sinh và Malay. Hết ốm luôn. Không kiểm tra lại nữa nhé.
- Mình đến Thầy Đích chia sẻ băn khoăn của mình, Thầy bảo: Anh mắc bệnh về đường "Âm" rồi , trông khí sắc của anh hồi mới gặp, tôi đã biết. Và, sau những động tác, những nghi thức... Tôi thấy nhẹ người - Cứ cho là mặt tâm lý đã được giải tỏa. Cám ơn Thầy. Nghe Thầy, tôi cũng năng đến Chùa, ít đến Đền Miếu và Phủ, chăm chỉ tụng Chú Đại bi và Kinh Sám hối.
- Bây giờ thì tôi cũng đã hiểu được cái bệnh của mình; bệnh nào phải gặp BS và bệnh nào chỉ nên giải quyết bằng yếu tố Tâm linh. Xem Bloc của Trần Đăng Khoa, bỗng nhớ một thời của mình, đúng là " con chuột bạch " để cho người ta làm thí nghiệm.
Hôm nay, mưa, ngồi nhà buồn, tỉ tê tý vậy - Đừng nghĩ mình PR bạn nhé. " Hữu xạ tự nhiên hương " nhưng đến gần thì nhìn rõ hơn, nghe rõ hơn. Nãy giờ mình ngồi viết, nhưng tai mình vẫn nghe... có cái gì đó vọng trong sâu thẳm... Hai phần ba cuộc đời đã qua - 63, sắp đến tuổi hiếm rồi... chả để lại cho đời điều gì đáng nhớ... thẹn lắm thay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét