Ảnh minh họa
Điều thứ nhất: Phải có tiền dưỡng già để giữ cho mình tôn nghiêm, không cần phải nhìn sắc mặt con cái.
Người ta nói, tiền không phải chìa khóa vạn năng nhưng không có tiền thì cũng chẳng làm được việc gì. Đối với người già mà nói, cơ thể tuy dần dần lão hóa, nhưng tôn nghiêm lại ngày càng cao, đặc biệt là trong chuyện tiền bạc, nếu vì tiền mà phải nhìn sắc mặt của con cái, họ thà nhẫn nhịn không mở miệng còn hơn. Trong tay có tiền, con cái thỉnh thoảng về thăm biếu chút quà hiếu thuận, bản thân cũng có thể trả lại cho chúng dưới hình thức lì xì, mua quà cáp cho cháu tiền ăn vặt, như vậy, cả nhà đều vui.
Đối với người già, điều quan trọng nhất là sự yêu thương, quan tâm và quây quần của con cái. Nhưng người trẻ lúc này ai cũng có gia đình của riêng mình, có áp lực của riêng mình, phải làm việc, phải nỗ lực, phải xã giao, dạy dỗ con cái, hầu như không có thời gian ở bên cha mẹ. Khi con cái không có thời gian ở bên cha mẹ, không thể đem tới cảm giác an toàn về mặt tinh thần cho cha mẹ thì số tiền tiết kiệm trong tay cha mẹ sẽ phát huy tác dụng.
Điều thứ 2 cần nhớ: Hãy để cuộc sống của mình khi về già phong phú, trong tay có tiền, muốn sống ra sao cho vui vẻ thì sống
Sau khi về hưu, trong tay có tiền, có thể rủ bạn bè đi đây đi đó, cũng có thể học và làm những thứ mà hồi trẻ thích nhưng không có thời gian và cơ hội đi làm. Bước vào tuổi lão niên, phải biết cách nâng cao đời sống vật chất của mình một cách thích hợp, uống những loại trà cao cấp, ăn những thức ăn bổ dưỡng, mặc những bộ quần áo đắt hơn một chút, đây cũng là một phương thức nâng cao cảm giác an toàn trong tâm lý.
Trong cuộc sống, để nói bỏ hết tất cả đi du lịch thì mấy ai dám làm. Vậy mới nói, để làm được như họ không chỉ có sự chung tay, thấu hiểu giữa hai vợ chồng mà họ đã chuẩn bị sẵn cho mình một khoản tiền an dưỡng khi về già. Hạnh phúc đôi khi là những chuyến đồng hành và có người bạn đời sát cánh, tìm hiểu những điều mới mẻ. Cuộc sống như thế cũng thật sự ý nghĩa biết bao.
Bước vào tuổi già, bệnh tật dù lớn dù nhỏ cũng là chuyện tất nhiên, trong tay có tiền, không cần con cái vì chuyện tiền viện phí mà thêm một phần gánh nặng, bởi lẽ cuộc sống của chúng cũng sớm đã có không ít gánh nặng rồi. Hơn nữa, gặp được con dâu, con rể tốt thì không sao, nếu không gặp được, thì hà cớ gì mình còn mang thêm rắc rối cho con của mình hay liên lụy tới chúng nữa!
Người xưa bảo rồi “ở lâu trên giường bệnh, chẳng con nào là hiếu thảo”, sau này chẳng may có không động đậy được nữa, chỉ chăm chăm dựa vào con cái, cũng chưa chắc đã chắc chắn 100%, hoặc đôi khi chỉ đơn giản là bạn không muốn làm phiền con cái vì chúng cũng đã có đủ gánh nặng để lo rồi, khi có tiền tiết kiệm bạn hoàn toàn có thể tự bỏ tiền ra; hoặc nhờ con cái thuê người chăm sóc mình trong điều kiện thực tế …
Con người, nên có 1 khoản tiền tiết kiệm nhất định đủ dùng khi về già, về già có tiền chi trả mọi thứ cần chi và cả tiền vào bệnh viện. Con cái khi ấy muốn hiếu thuận với bạn, chỉ cần ở bên bạn là được rồi, không cần phải tiêu tiền này tiền nọ, không tạo áp lực kinh tế cho chúng (và như vậy cái lo cho cha mẹ ốm đau cũng nhỏ bớt đi).
Do vậy khi còn trẻ hoặc trong lúc có khả năng Kiếm tiền, phải tranh thủ làm kiếm tiền ; ngoài chi cho cuộc sống hiện thực , và luôn có tiết kiệm sau này dùng đến.
*Khi còn trẻ có nguồn thu nên Lập kế hoạch nghỉ hưu ngay từ tuổi trung niên cần bắt đầu suy nghĩ đến vấn đề nghỉ hưu để đảm bảo có đủ tiền hỗ trợ cuộc sống sau khi nghỉ hưu.
Thời trẻ, thường nghĩ rằng, cuộc đời ngắn ngủi, nên phải cố tận hưởng hết mức có thể. Nhưng già rồi mới hiểu rõ, bất cứ việc gì trên đời này cũng đều tồn tại rủi ro. Do vậy bạn buộc phải có sự chuẩn bị về tâm lý cũng như khả năng chống đỡ rủi ro. Dựa núi núi lở, dựa người người chạy, chỉ có dựa vào chính bản thân mình mới thực sự đáng tin cậy nhất.
(TH từ báo)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét